Trước giờ quỷ viết cũng nhiều bài về B’Lao quê mình, viết về những danh lam thắng cảnh, nơi du lịch như: thác Dambri, suối cát, đèo Bảo lộc, tu viện Bát Nhã, chùa Đăng Đừng, rừng thông… Song bài viết này quỷ muốn chia sẻ về một B’Lao không có danh lam thắng cảnh, không có điểm du lịch, chỉ là một phố núi nhỏ xinh, bình dị song khi đến thăm và đi rồi lòng quyến luyến mãi, khó quên.
Lần về quê này lại cho quỷ cảm nhận khác. B’Lao đón kẻ lang bạt trở về bằng cơn mưa ào ạt dữ dội, bằng cái lạnh tê tái trên từng ngón tay, bằng sương mù, nắng ấm và hơi thở thanh khiết của núi rừng.
Mùa này cũng đúng là thời tiết đặc trưng:MƯA!. B’Lao có 6 tháng mưa và 6 tháng năm, mắc mưa thì đừng nghĩ đến chuyện trú mưa vì: mưa dầm dề, mưa thối đất thối cát, mưa dài lê thê. rủi có ngớt chút thì cũng chỉ là trêu chọc những du khách nhẹ dạ cả tin mà thôi. Đến B’Lao bạn hãy cố gắng chiến thắng sự hấp dẫn của chiếc giường cùng chăn ấm để lang thang thật sớm, khi cả trấn nhỏ chìm ngập trong sương mù mờ áo, bạn nhớ quàng khăn thật kín để rảo bước dạo quanh phố nhỏ.