Hình Ảnh: Họp Lớp A4 Tại Sài Gòn 20-5-2012

Những ngày cuối tháng 5 trời bắt đầu mưa nhiều hơn, làm cho thời tiết oi bức và cái nắng của cũng dịu bớt đi. Nhưng tình bạn của các thành viên A4 tại SG được hâm nóng một cách đặc biệt.

Bắt đầu là buổi họp mặt đầu tiên tại quán café Demi Fantasy. Mỗi người một công việc nên cũng ít có dịp gặp mặt lại để thăm hỏi lẫn nhau, cho nên những câu chuyện giữa các bạn dường như chẳng bao giờ kết thúc, do đó các bạn gợi ý sẽ tổ chức một buổi hop mặt khác hoàng tráng hơn.

Hình ảnh tại quán café Demi Fantasy

Cafe Demi Fantasy Continue reading Hình Ảnh: Họp Lớp A4 Tại Sài Gòn 20-5-2012

Mưa!!!

MƯA!!!

Duc Huan SDB

                    Đêm nay, mưa lớn và dai hơn những đêm trước. Điều này làm tôi nhớ lại một hình ảnh đã khiến tôi suy nghĩ khá nhiều, một người phụ nữ bán bột chiên đêm.

Khi còn là một sinh viên tại Sài Gòn, tôi thường thức khuya để học bài. Hôm đó, đã gần mười hai giờ đêm, các bạn tôi đã ngủ yên. Ngoài trời mưa như trút nước và gió lớn lien tiếp đập vào cánh cửa sổ quên khóa của nhà hàng xóm. Bên trong, tôi vẫn bình thản ngồi học như chẳng có gì xảy ra.

Tôi như bị ngắt quãng việc học khi nghe thấy tiếng rao quen thuộc: “bột chiên bắp xào hôn”. 
Đúng rồi, giọng của bà bán bột chiên đêm đây mà. Tôi biết ít nhiều về bà. Chồng bà mất sớm để lại mình bà với ba đứa con và bà nội đau yếu. Gia đình tuy nghèo nhưng mấy đứa con đứa nào cũng ngoan và học giỏi. Có đêm, tôi thấy đứa lớn phụ mẹ đi bán dạo.



Continue reading Mưa!!!

Kỉ Niệm Về Người Thầy

 

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày ấy – ngày mà tôi mất đi một người rất quan trọng. Cả thế giới lúc ấy với tôi như sụp đổ hoàn toàn, tôi cảm giác hình như trái nhu7 đang ngừng quay và mặt đất dưới chân tôi như sụp xuống. Thầy giáo tôi mang cái tên rất đẹp: Nguyễn Thanh Bình – Tôi luôn thấy tự hào bởi vì tôi có một người thầy đáng kính. Vậy mà niềm tự hào ấy trong tôi trong giây phút tôi biết mình đã xa thầy mãi mãi. Thầy đã ra đi trong một vụ tai nạn ngoài ý muốn. Tôi đã không tin đó là sự thật.

Tên thầy đẹp quá, ý nghĩa quá.  Giờ đây ở một nơi xa tôi lại nghĩ về thầy, nghĩ về quãng thời gian hồn nhiên vui vẻ của tuổi học trò. Ngày đó tôi chỉ mới là học sinh lớp tám, là con gái nhưng tôi không dịu dàng thùy mị như những bạn gái khác, tính tôi ưa nhộn chỉ thích đá bóng, đá cầu, tham gia hoạt động của con trai. Ngày nào đến lớp tôi cũng bày trò để cả lớp cười vui vẻ.

Thế rồi năm học đó lớp tôi đổi giáo viên chủ nhiệm. Chúng tôi hào hứng chờ đợi, chẳng biết thầy giáo chủ nhiệm mới của lớp mình thế nào? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu tôi…Hôm ấy tôi đến lớp sớm, tưởng mình là người đầu tiên nhưng mà hôm nay tôi chỉ có thể là người thứ hai thôi. Tôi ngơ ngác vì tưởng mình nhầm lớp. Thầy đã ngồi trên bàn giáo viên – một thầy giáo quá trẻ, tôi cúi đầu chào và chạy ngay ra ngoài. Bạn bè đã đến gần đủ, chúng tôi kéo nhau vào lớp. Thầy vẫn ngồi đó, nhìn chúng tôi nở một nụ cười thân thiện. Trống trường đã điểm, chúng tôi xếp hàng ngay ngắn vào lớp. Continue reading Kỉ Niệm Về Người Thầy

Mái Trường Lộc Thanh

Hoa phương nở, báo mùa hè ñã ñến

Con ve sầu vẫn hát những bài ca

Mái trường xưa còn in bước chân qua

Lộc Thanh ơi! Sao mà yêu tha thiết. Nhớ dãy lớp, nhớ hàng cây che nắng

Nhớ bạn hiền, nhớ áo trắng mộng mơ.

Nhớ lớp học ấm lời giảng thầy cô

Qua năm tháng, trường xây bao thế hệ

Dựng nhân tài cho ñất nước phồn vinh.

Hng Ngc – 10CB7

(Tập San TIếng Lò